chūn jiāng huā yuè yè, wén zhāng dà shī chéng.
春江花月夜,文章大师范。
chūn jiāng cháo shuǐ lián tiān jì, huā yuè míng yuè shàng liú qíng.
春江潮水连天际,花月明月上流情。
jiāng huā hóng sì huǒ, jiāng yuè bái rú xuě.
江花红似火,江月白如雪。
jiāng liú wàn lǐ qiáng, yuè zhào qiān lǐ xiá.
江流万里强,月照千里遐。
yè shēn huā zhòu mèng, chūn guī huā fān yún.
夜深花昼梦,春归花番云。
yín pán héng yuè chū, yù qìng fēi shēng xiǎng.
银盆横月出,玉磬飞声响。
zhèng shì chūn jiāng huā yuè yè, gù rén duō shǎo zài tiān yá.
正是春江花月夜,故人多少在天涯。
此诗描绘了春江花月夜的美丽景色,表达了诗人对远方故人的思念之情。通过细腻的描写和优美的韵律,展现了大自然的壮丽与人生的感慨。