江南好,风景旧曾谙。日出江花红胜火,春来江水绿如蓝。能不忆江南?
江南恨,别后相思意。月落乌啼霜满天,江枫渔火对愁眠。姑苏城外寒山寺,夜半钟声到客船。
江南千万恨,离人泪两行。风抚柳絮轻飘舞,雨打芭蕉声断肠。遥想故园花正开,独倚危楼思渺茫。
拼音版:
Jiāng nán hǎo, fēng jǐng jiù céng ān. Rì chū jiāng huā hóng shèng huǒ, chūn lái jiāng shuǐ lǜ rú lán. néng bù yì jiāng nán?
Jiāng nán hèn, bié hòu xiāng sī yì. Yuè luò wū tí shuāng mǎn tiān, jiāng fēng yú huǒ duì chóu mián. Gū sū chéng wài hán shān sì, yè bàn zhōng shēng dào kè chuán.
Jiāng nán qiān wàn hèn, lí rén lèi liǎng háng. Fēng fǔ liǔ xù qīng piāo wǔ, yǔ dǎ bā jiāo shēng duàn cháng. yáo xiǎng gù yuán huā zhèng kāi, dú yǐ wēi lóu sī miǎo máng.
此词以江南为背景,通过描绘江南美景和离人的愁绪,表达了作者对江南深深的眷恋与思念之情。